Quê hương là gì hở mẹ!
Mà cô giáo dạy phải yêu.
Quê hương là gì hở mẹ!
Ai đi xa cũng nhớ nhiều.
Quê hương là chùm khế ngọt, nói đến quê hương là nỗi niềm, là nổi nhớ không chỉ của riêng ai, mà trong mỗi chúng ta đều phải nhớ về.
Bao năm
xa cách hình ảnh quê... cứ xa dần trong ký ức theo tháng năm trôi dạt
tận chân trời.... rồi bổng giật mình... sao ta nỡ đánh mất quê nhà, để
lại dòng tộc Tổ tiên bao đời gắn bó nơi dòng sông Côn hiền diệu uốn khúc
với bao kỷ niệm của một thời thơ ấu ngây thơ và nghịch ngợm, một buổi
trưa hè tắm sông, một buổi chiều vàng thả diều bay lượn trên cánh đồng
vừa mới thu hoạch, với biết bao kỷ niệm của một thời thơ ấu của tổ tiên
theo dòng người nam tiến đến mảnh đất nầy để lập nghiệp và đã hình thành
dòng tộc Lê Gia nơi mảnh đất trung nam bộ nầy.. Chính điều đó đã thôi
thúc tôi hình thành Blog nầy, trước là để tạ ơn Tổ tiên, sau là để thế
hệ hôm nay hiểu và biết về một quá khú gầy dựng cơ đồ của tổ tiên, bày
tỏ những tâm tình của cháu con hậu duệ Lê Gia. Xin cầu nguyện cho Gia
tộc luôn bình an và hạnh phúc.
“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Quê hương là con đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành ”
0 Comments:
Đăng nhận xét