Quyển Kinh
được Đức Thế Tôn giảng dạy trên Cõi Trời. cho tất cả các Bồ Tát, Ma Vương và chúng trời.
Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện là một trong những bộ kinh quan trọng
trong Phật giáo, đặc biệt dành cho người Phật tử phát tâm tu học và thực hành hạnh
nguyện cứu độ chúng sinh của Địa Tạng Vương Bồ Tát. Bộ kinh này không chỉ giúp
chúng sinh hiểu về nghiệp báo, luân hồi, và lòng từ bi mà còn là bài học về
hiếu đạo, nhắc nhở con người biết trân trọng và hiếu kính cha mẹ, tổ tiên.
1. Mục Đích của Kinh Địa Tạng Bồ Tát
Bổn Nguyện
- Giáo dục về
nghiệp báo và luân hồi: Kinh này giải thích rõ về
nghiệp lực và hậu quả của những hành động thiện ác, giúp chúng sinh hiểu
rằng mỗi hành động của mình đều có hậu quả, không chỉ ảnh hưởng đến bản
thân mà còn lan tỏa đến nhiều kiếp sau.
- Tôn vinh tinh
thần hiếu đạo: Đức Phật Thích Ca đã vì lòng hiếu đạo, từ cung trời Đao Lợi (nơi
mẹ Ngài, Thánh Mẫu Ma Gia, đang tái sinh) mà giới thiệu Địa Tạng Vương Bồ
Tát – một vị Bồ Tát với hạnh nguyện cứu độ chúng sinh khổ đau.
- Cứu độ chúng
sinh: Địa Tạng Bồ Tát phát nguyện cứu giúp những ai khổ đau, giúp họ có
được cơ hội siêu thoát khỏi kiếp nạn địa ngục, đưa họ đến con đường giác
ngộ.
2. Sự Kiện Tại Cung Trời Đao Lợi
- Cung trời Đao
Lợi (Trayastrimsha), là tầng trời thứ hai trong hệ thống 33 cõi trời, nơi
Đức Phật Thích Ca lên thăm mẹ của mình sau khi bà qua đời và tái sinh nơi
này. Đây cũng là nơi ngài giảng kinh Địa Tạng để tưởng nhớ công đức mẹ
Ngài, thể hiện lòng hiếu kính và tình cảm gia đình trong ánh sáng của Đạo.
- Hội họp các Bồ
Tát, Ma Vương và chúng trời: Tại đây, các Bồ Tát, các vị
Trời, Ma Vương và các chúng sinh từ các cõi trời và cõi Diêm Phù Đề (cõi
Ta Bà) đã hội họp để chứng kiến lời giảng kinh của Đức Phật, đồng thời
nhận nhiệm vụ hướng dẫn chúng sinh.
- Giao phó nhiệm
vụ: Trước khi nhập Niết Bàn, Đức Phật đã giao trách nhiệm cứu độ và
hướng dẫn chúng sinh cho Địa Tạng Vương Bồ Tát, nhấn mạnh rằng Địa Tạng sẽ
luôn trợ duyên, bảo vệ và cứu độ chúng sinh cho đến khi các vị Phật tương
lai xuất hiện.
3. Số Lượng và Tên Gọi Các Cõi Trời
- Trong Phật
giáo, thế giới trời bao gồm các tầng cao thấp khác nhau, được phân loại
thành sáu cõi Dục Giới (dưới sự điều khiển của các giác quan), mười
tám cõi Sắc Giới và bốn cõi Vô Sắc Giới. Mặc dù có thông tin
gần đây cho rằng có thể có 36 cõi, Phật giáo cổ điển chủ yếu nhấn mạnh 33
cõi trời, với các tên gọi tiêu biểu như:
- Cõi Tứ Thiên
Vương (bốn vị Thiên Vương ở bốn phương)
- Cõi Trời Đao
Lợi (cõi trời của vua trời Indra)
- Cõi Trời Dạ Ma, Cõi Trời
Đâu Suất (nơi Bồ Tát Di Lặc cư ngụ trước khi hạ sinh làm Phật)
- Cõi Sắc Cứu
Cánh trong Sắc Giới, và Cõi Phi Tưởng Phi Phi Tưởng
trong Vô Sắc Giới.
Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện qua sự kiện tại cung trời Đao Lợi và lời
dạy của Đức Phật về lòng hiếu đạo, nghiệp báo đã mang đến một hệ giá trị sâu
sắc, kết nối đời sống tâm linh và nhân văn cho người tu học, giúp người đọc dễ
dàng cảm nhận và áp dụng vào đời sống hằng ngày.
LQN sưu tầm